“Mẹ ta trả nhớ về không” (Thơ: Đỗ Trung Quân, Ca sỹ: Liên Hồng Nguyễn, Nhạc: BaTE Thanh Thiện Trần)

Nói về bài thơ “Mẹ ta trả nhớ về không”, nhà thơ Đỗ Trung Quân kể rằng: “Bạn tôi đi làm ăn xa gần như cả cuộc đời, nên khi về thăm mẹ năm bà 92 tuổi, người mẹ đã mắc chứng Alzheimer và không còn nhớ con mình là ai. Bà hỏi: Ông ơi, ông là ai? Bạn tôi ôm mẹ khóc như mưa…”

Ngày xưa chào mẹ, ta đi
mẹ ta thì khóc, ta đi thì cười
mười năm rồi lại thêm mười
ta về thì khóc, mẹ cười lạ không
ông ai thế? Tôi chào ông
mẹ ta trí nhớ về mênh mông rồi
ông có gặp thằng con tôi
hao hao...
tôi nhớ...
nó ...người ... như ông.
mẹ ta trả nhớ về không
trả trăm năm lại bụi hồng...
rồi...
đi...

(Đỗ Trung Quân)


Nói về bài thơ “Mẹ ta trả nhớ về không”, nhà thơ Đỗ Trung Quân kể rằng: “Bạn tôi đi làm ăn xa gần như cả cuộc đời, nên khi về thăm mẹ năm bà 92 tuổi, người mẹ đã mắc chứng Alzheimer và không còn nhớ con mình là ai. Bà hỏi: Ông ơi, ông là ai? Bạn tôi ôm mẹ khóc như mưa…”

Ngày xưa chào mẹ, ta đi
mẹ ta thì khóc, ta đi thì cười
mười năm rồi lại thêm mười
ta về thì khóc, mẹ cười lạ không
ông ai thế? Tôi chào ông
mẹ ta trí nhớ về mênh mông rồi
ông có gặp thằng con tôi
hao hao...
tôi nhớ...
nó ...người ...như ông.
mẹ ta trả nhớ về không
trả trăm năm lại bụi hồng...
rồi...
đi...

(Đỗ Trung Quân)


Bài về chủ đề Đau lòng:
Về đầu trang