Con mới học Lớp 2 thôi. Chiều Thứ Năm vừa rồi con thi xong môn cuối cùng của học kỳ I thì bố đến đón con đi ăn đám cưới cùng bố.
Không biết trong bữa ăn cuối cùng đó, con có được no bụng hay chỉ biết ngơ ngác nhìn theo những lần cụng ly của bố và bạn bè.
Tan tiệc cưới, bố của con lại ghé trường mầm non đón thêm em gái con cùng về. Trên đường về, khi mà men rượu của buổi tiệc trưa chưa tan hết, bố đã không làm chủ được tay lái để rồi đánh rơi cả hai anh em con xuống đường. Con va vào taxi và mất tại chỗ. Em gái con mất một giờ sau đó, tại bệnh viện. Lúc con ra đi, cặp sách con vẫn còn mang trên vai.
Nhà con không giàu, mẹ làm thuê, bố làm phụ hồ. Cô giáo chủ nhiệm nói, hầu như mỗi lần bố đến đón con vào buổi chiều đều đã ngà ngà say.
Có lẽ sau này, bố của con sẽ tiếp tục mượn rượu để quên đi nỗi đau, quên đi lỗi lầm đã gây ra cho hai anh em con!? Nhưng còn mẹ của con sẽ sống sao trong quãng đời còn lại với sự mất mát khủng khiếp như vậy?
Cùng chịu nỗi đau như nhau, nhưng ánh mắt mà những người đi viếng dành cho bố của các con chỉ đầy oán hận mà không có chút xót thương nào.
Thú vui rượu bia đã tước đi quyền được sống của các con.
Chả có gì đáng tự hào khi người khác khen mình uống giỏi cả đâu các bạn nam ạ! Tết nhất đến nơi rồi. Chịu khó gắng sức làm ăn để mà kiếm một cái Tết cho no đủ bình an bên vợ bên con...
Đàn ông không phải thằng nào nốc rượu khỏe hơn là thằng giỏi, có bản lĩnh hơn nhau hay không là ở chỗ biết đến lúc mà dừng lại!
Lập Thạch
Bài về chủ đề Cảnh báo: