Thành Lộc - một nghệ sĩ vì trọng danh dự, dù rất nổi tiếng vẫn nghèo

0
Đợt dịch Covid-19 bùng phát hồi năm ngoái, mọi hoạt động nói chung của xã hội bị đình trệ. Khiến cho rất nhiều người dân nghèo khốn khó càng thêm khốn khổ hơn. Bao gồm, một vài nghệ sĩ nổi tiếng, những người của công chúng, đồng cảnh ngộ. Anh Thành Lộc là trường hợp điển hình - một người nghệ sĩ biết (vì) trọng danh dự nên cho dù nổi tiếng vẫn nghèo. Source: https://fb.com/ngoctuyen.dam1979/videos/4204659552888875


Đợt dịch Covid-19 bùng phát hồi năm ngoái, mọi hoạt động nói chung của xã hội bị đình trệ. Khiến cho rất nhiều người dân nghèo khốn khó càng thêm khốn khổ hơn. Bao gồm, một vài nghệ sĩ nổi tiếng, những người của công chúng, đồng cảnh ngộ. Anh Thành Lộc là trường hợp điển hình - một người nghệ sĩ biết (vì) trọng danh dự nên cho dù nổi tiếng vẫn nghèo.

Trong lần dịch bùng phát ấy, anh Thành Lộc phải bán bớt đi một số vật dụng trong gia đình để trang trải cuộc sống thường nhật. Nghe có vẻ khó tin, vì lẽ, thực tế giới nghệ sĩ choai choai mới nở mà còn giàu, thì làm chi có chuyện nghệ sĩ gạo cội, không diễn hơn tháng lại đói được phải không? Để trả lời cho nghi vấn này, có thể xem nội dung clip, từ đấy mỗi chúng ta sẽ cảm nhận được là vì sao?

Hay, trong một bài viết ngắn của nhạc sĩ Tuấn Khanh, đã chia sẻ về anh Thành Lộc, như sau:

"Lúc anh Lộc ra cuốn sách Tâm Thành Lộc Đời, ảnh nhắn "Anh để cho em một cuốn ký tặng đàng hoàng, anh nghĩ có những điều em coi sẽ thích", rồi bất ngờ anh Lộc đổi giọng "tại tao biết mày quá".

Thiệt tình, hổng biết ảnh "biết" mình là như thế nào. Từ ngày tự nhiên mọc sừng, mọc đuôi, phát ngôn ăn nói bặm trợn với đời, mình trở nên ngại tiếp xúc với rất nhiều người. Nhất là với những người đang làm ăn, đang làm việc nhà nước, và cả những người đang gặp thuận lợi với đời, vì chỉ sợ làm họ liên lụy và phiền vì mình. Người thì bảo nó chảnh, người thì bảo chắc nó bị giam lỏng rồi nên không đi đâu được. Ấy vậy mà mỗi lần gặp ảnh, câu đầu tiên của anh Lộc vẫn là "mất tích đâu vậy thằng quỷ?". Mỗi lần đổi số, ảnh cũng nhắn cho mình.


Lộc dễ hiểu, yêu ghét cứ bật ra như hơi thở thường ngày, khó giấu. Nói gì mà ảnh không thích, ảnh cười, gượng gạo, nhìn biết liền. Lộc diễn giỏi trên sân khấu, nhưng thật với cuộc đời lắm.

Tháng 5/2016, lúc dân chúng xuống đường biểu tình, thấy người bị đánh dữ. Anh Lộc buồn bực quá viết status một đoạn ngắn, nhưng sao đó nhiều người vào bình luận loạn lên hết nên ảnh đóng. Có người nói bọn "phản động" làm giả để kích động chứ không phải của nghệ sĩ Thành Lộc. Nhưng mình nhìn thì mình tin, đúng là ảnh. Không bộ tịch và thẳng như tát vào mặt, ổng chứ ai. Lúc ổng giận lên là phải biết.

Trong video mà mọi người đang chia sẻ, anh Lộc nói như tuôn hết ruột gan. Kinh nghiệm của một người có hơn 15 năm bị công an để ý, theo dõi, gửi giấy làm việc... mình biết ở phía dưới vẫn có ít nhất là một "ai đó" đang im lặng ghi lại. Rồi có thể anh Lộc sẽ không đến được những cuộc giao lưu như vậy nữa. Tự nhiên, nhớ cách ảnh hay cười hề hề "Kệ, đâu có chết".

Đúng là chúng ta không thể chết. Vì sống như mình và nói đúng như mình tồn tại là cách chứng minh mình có mặt trên cõi đời này một cách sống động nhất. Và chắc chắn là rất khác biệt với muôn vàn "nghệ sĩ, người nổi tiếng..." vẫn đang sống như là đã chết (chữ trong ngoặc kép là nhại lại lời anh Lộc nói trong video nha).

Vậy thì chúng ta, và những người khác đang nói thật, sống thật và không thỏa hiệp với cái sai, vẫn sống, dù sẽ nhọc nhằn, anh ha Anh nói anh được đời cho Lộc, nhưng tâm thành ấy, sao lại không phải là Lộc cho đời?

Mình vẫn chưa bao giờ lầm cảm giác quý mến lâu nay dành cho anh Lộc. Giờ thì có lẽ còn nhiều hơn nữa. Giờ chắc gặp lại ảnh, mình không để ảnh nói trước, trấn áp mình nữa đâu, mình sẽ nói ngay "Nè, em biết anh quá mà!"". (hết trích)

Đặc biệt, trong những vai diễn có liên quan đến những nhân vật ở Trung Quốc, thì anh Thành Lộc sẽ từ chối ngay, cho dù thù lao nhiều đến bao nhiêu. Bởi theo anh ấy, không có chuyện giao lưu văn hóa gì với những kẻ vẫn miệt mài ngày đêm giết hại ngư dân là đồng bào của anh, ngoài biển Đông, chẳng hạn.

Thế thì thử hỏi làm sao giàu tiền nhiều bạc cho được? (Mà thật sự, có những anh chị em văn nghệ sĩ mà tôi may mắn được biết, họ cũng nghèo ráo trọi, dẫu tài năng đâu kém chi ai)

Một triết gia phương Tây có nói đại khái: bọn con buôn thì với chúng làm gì có tổ quốc. Đúng sai tôi không dám lạm bàn. Tuy nhiên, nếu câu nói ấy là hầu hết nghệ sĩ ở Việt Nam, làm gì biết tổ quốc. Quả thật, thực tế hiển hiện.

Nghèo một chút cũng không sao, không chết nhưng khi không còn danh dự của con người thì đã chết dù đang sống rất giàu.

Đàm Ngọc Tuyên
Bài về chủ đề Gương sống:

Đăng nhận xét

0Nhận xét
* Xin đừng spam, cám ơn bạn nhiều. Các quản trị viên sẽ kiểm duyệt các bình luận...
Đăng nhận xét (0)
Về đầu trang