Ánh sáng hoà vào ánh sáng...

0
Phạm Ngọc Mỹ một học trò Đại học Đà Lạt viết: "Vô cùng thương tiếc người thầy yêu quý và kính trọng. Thầy sẽ mãi trong lòng của các học trò của thầy. Mình là một con em của quan chức trong chế độ VNCH, nhờ thầy thuyết phục chính quyền tỉnh để mình được vào Trường học. Lúc đó với đối tượng 13 như mình thì không trường nào muốn cho học. Xin biết ơn thầy mãi mãi..." Source: https://fb.com/permalink.php?story_fbid=3149222372069645&id=100009457401127
Phạm Ngọc Mỹ một học trò Đại học Đà Lạt viết: "Vô cùng thương tiếc người Thầy yêu quý và kính trọng. Thầy sẽ mãi trong lòng của các học trò của thầy. Mình là một con em của quan chức trong chế độ VNCH, nhờ thầy thuyết phục chính quyền tỉnh để mình được vào Trường học. Lúc đó với đối tượng 13 như mình thì không trường nào muốn cho học. Xin biết ơn thầy mãi mãi..."

Ts. Trần Thanh Minh. Ảnh: VietnamNET.

Người thầy đó là Ts. Trần Thanh Minh nhiều năm là hiệu trưởng Đại học Đà Lạt.

Ts. Minh vừa ra đi rạng sáng 24.1.2022, sáng nay nhà báo Nguyễn Anh Tuấn một học trò Đại học Đà Lạt viết lời từ biệt Ts. Minh với những tình cảm thương kính nhất. Tuấn nói: "Thầy là ánh sáng nên năng lượng của thầy không mất đi mà chan hoà cùng sự sống." Hiếm có một hiệu trưởng đại học nào ở Việt Nam lại nhận được nhiều tình thương và kính trọng của hàng ngàn học trò như Ts. Trần Thanh Minh.

Riêng gã có vài kỷ niệm với Ts. Trần Thanh Minh.

Mùa đông 1988, gã một mình lang thang trong giá rét ở Vacsava, Ba Lan, thì gặp Ts. Minh. Khi biết gã muốn tiếp tục hành trình bụi ở Berlin, Đông Đức, ông viết thư cho con gái ông đang học ở Berlin lo cho gã chỗ ăn ngủ khỏi mất xu nào.

Nhưng dấu ấn lớn nhất của Ts. Minh đối với gã, đó là ông chủ động mời gã dự Hội thảo về quản trị kinh doanh lần đầu tổ chức ở Việt Nam sau 1975. Hội thảo này có vòng trong vòng ngoài an ninh với xe phát sóng bộ đàm. Giản đơn vì Ts. Minh mời tham dự rất nhiều nhân vật nổi tiếng về quản trị kinh doanh của VNCH như Gs. Phó Bá Long, Gs. Nguyễn Văn Hảo, Gs. Nguyễn Hồng Phong, Ts. sử học Như Trang. Hội thảo do Ts. Minh chủ trì tập trung đề cao vai trò "quản trị kinh doanh", có nghĩa không độc tôn vai trò "nhà nước quản trị."

Trong chuyên đề "quản trị du lịch" khi Việt Nam vẫn đang khép cửa với nước ngoài, Ts. Minh mời gã phát biểu. Lúc ấy gã như kẻ điếc không sợ súng đã nói: "Du lịch bị an ninh hoá thì bất cứ du khách nước ngoài nào cũng bị nghi là gián điệp, vậy sao phát triển được du lịch?"

Nói xong, gã chuồn ra ngoài.


Nguyễn Công Khế mách với gã: Ông đi rồi, ông Trần Bạch Đằng phát biểu phản ứng ông đấy. Buổi chiều gã đi dạo trong khuôn viên rất đẹp của Đại học Đà Lạt thì Ts. Minh cùng đi dạo với Trần Bạch Đằng. Thấy gã, ông Đằng vỗ vai: Tao phải chửi mày, nếu không ông Minh sẽ bị an ninh quy kết lôi thôi lắm.

Ts. Minh cười, bắt tay gã rất chặt: phải có ý kiến khác nhau mới là hội thảo.

Hôm nay các học trò và đồng nghiệp của Ts. Trần Thanh Minh đưa ông vào thế giới của những bậc sỹ phu chân chính.

Tiếc thương Ts., tiếc thương một nhân cách hàng đầu của nền giáo dục nước nhà.

Ánh sáng hoà vào Ánh Sáng, bầu trời bớt đi bóng tối: Thanh Minh.

Lưu Trọng Văn

Đăng nhận xét

0Nhận xét
* Xin đừng spam, cám ơn bạn nhiều. Các quản trị viên sẽ kiểm duyệt các bình luận...
Đăng nhận xét (0)
Về đầu trang