Thầy Park, một trái tim Việt rạng ngời

“Tôi nhớ mẹ già và con trai ở HQ, mẹ đã 92 tuổi”, thầy lặng người một lúc. Đó là phát biểu sau trận U23 thua Iran. Cả một chuỗi ngày dài cầm quân năm châu bốn bể, bận rộn và áp lực. Lúc thất bại, thầy Park nhớ về chỗ dựa gia đình, như để ủi an mình vậy. Như để ủi an mẹ và con trai vậy. Trước và ngay sau chiến thắng hôm qua, thầy Park tìm bầu Đức, người mang mình đến vinh quang Việt Nam và cũng trực tiếp trả lương cho mình. Gạt men say chiến thắng sang một bên để tìm về đạo lý, có mấy ai làm được? Source: fb.com/nguyentuong.tuongnguyen.5/posts/2008732559245110
Thầy Park, một trái tim Việt rạng ngời
Thầy Park, một trái tim Việt rạng ngời

❤️ Thầy Park hy sinh

Được tặng 100.000 USD, thầy Park tặng lại từ thiện và phát triển bóng đá. Ngay giữa lúc vinh quang, thầy không quên người xung quanh mình. Không quên duyên nghiệp đã giúp mình thành danh.

Căn hộ, xe hơi và nhiều thứ khác, kể cả khoản lương bầu Đức trả, làm sao có thể xứng với những vinh quang và cảm xúc tích cực thầy Park mang lại. Nên nhớ thầy cầm hai tuyển, và đều lên đỉnh cao.

Ít khi thấy báo chí nói về đòi hỏi, về hợp đồng bom tấn. Nhất là trong tương quan cầu thủ kiếm hợp đồng thương hiệu tiền tỷ sau mỗi thành công. Tôi thoáng nhớ, thầy có xuất hiện cùng Trường híp trong banner của Shinhan bank thôi.

❤️ Thầy Park đạo lý

“Tôi nhớ mẹ già và con trai ở Hàn Quốc, mẹ đã 92 tuổi”, thầy lặng người một lúc. Đó là phát biểu sau trận U23 thua Iran. Cả một chuỗi ngày dài cầm quân năm châu bốn bể, bận rộn và áp lực. Lúc thất bại, thầy Park nhớ về chỗ dựa gia đình, như để ủi an mình vậy. Như để ủi an mẹ và con trai vậy.

Một thế hệ bóng đá được đào tạo bài bản từ bé, có học vấn, đạo đức… Công rất lớn thuộc về ông Đoàn Nguyên Đức. Có lẽ, hơn ai hết, thầy Park biết điều này.
Một thế hệ bóng đá được đào tạo bài bản từ bé, có học vấn, đạo đức… Công rất lớn thuộc về ông Đoàn Nguyên Đức. Có lẽ, hơn ai hết, thầy Park biết điều này.

Trước và ngay sau chiến thắng hôm qua, thầy Park tìm bầu Đức, người mang mình đến vinh quang Việt Nam và cũng trực tiếp trả lương cho mình. Gạt men say chiến thắng sang một bên để tìm về đạo lý, có mấy ai làm được?

❤️ Thầy Park chan hoà

“Hôm nay là sinh nhật Đức Huy, mai là sinh nhật Công Phượng, tôi muốn mang nhiều niềm vui cho các cậu ấy, tôi xin lỗi”, thầy nói rồi khóc trong buổi họp báo sau trận Iran. Thầy khóc đến nỗi không còn nói được nữa.

Hôm qua thầy cũng khóc nhiều, trên sân và cả trong phòng họp. Không phải vinh quanh hay thất bại, nước mắt của thầy thấm đẫm cảm xúc, sự chan hoà.

Vươn vai cho học trò tựa vào ngủ, chúm miệng cười với các em khi tự sướng, nhảy sổ vào trọng tài bàn khi các em bị đá xấu. Thầy rướn người như nhói tim khi các em nằm sân. Trong mắt các cầu thủ, thầy là một người cha, một chỗ dựa tinh thần.

Trừ hai thủ môn dự bị và một trung vệ (các vị trí quá nhiều sao và cần ổn định), tất cả cầu thủ đều được thầy đưa vào sân. Mỗi người có một dấu ấn riêng, đều đi vào trái tim người mộ điệu theo cách riêng của họ.

Thầy Park, một trái tim Việt rạng ngời

❤️ Thầy Park khiêm nhường

Có lẽ không cần nói nhiều về tài cầm quân của thầy Park. Nhưng ở con người này không bao giờ có những tuyên ngôn hùng hậu, cả trong và ngoài sân cỏ. Không giáo điều triết lý, dựng nguyên tắc từ cảm xúc và sự đồng điệu. Kể cả phong cách ăn mặc cũng rất dung dị.

“Thất bại này là lỗi của tôi”, thầy nói khi thua Iran. “Công sức này là của các cầu thủ, tôi chỉ đóng góp một chút ít thôi”, thầy nói sau chức vô địch AFF. Thầy dành một chút thời lượng để vun đắp quan hệ Việt—Hàn. Con người này ít khi nói về mình và luôn hướng đến điều tốt đẹp cho người khác

◈  ◈  ◈

Chứng kiến những giọt nước mắt, những nụ cười của thầy Park, bàn tay khi co quắp lo âu khi nở xoè vui sướng của thầy Park. Tôi bất chợt nghĩ thầy là một người Việt, một người Việt chân phương và tốt đẹp.

Cám ơn thầy, Bác Hàng Sale vĩ đại!

Bàn thắng của Anh Đức!

Nguyễn Tiến Tường
👽 Cho tới hôm nay, Vờ ép ép vẫn im hơi lặng tiếng. Không có ai cất lời tri ân bầu Đức. Dù đó là việc nên làm.


Cả Vờ ép ép khóa 7, theo số liệu của báo NLĐ đã kiếm ra 339 tỷ từ tài trợ và quảng cáo. Vậy mà tiền trả cho HLV Park để bầu Đức chi hết luôn. Chưa nói tới công ông Đức đi mời ông Park về làm HLV trưởng cho đội tuyển.

Một thế hệ cầu thủ trẻ do các bầu Đức, bầu Thụy, bầu Thắng… đào tạo ra, cũng coi như không cần cám ơn cám huệ chi cả.

Đã thế khi bầu BCH khóa mới, còn có màn ỉm hết đi, loại bầu Đức khỏi danh sách, và loại bằng điều kiện phải có bằng đại học.

Bất cứ ngành nghề gì muốn phát triển đểu phải có người đi trước, kẻ đi sau. Và nếu người đi trước mở đường, có công lao thì cũng nên ghi nhận và tri ân họ. Ăn quả nhớ kẻ trồng cây là đạo lý của dân tộc.

Chả ai tin vào những kẻ vô ơn bạc nghĩa. Và cũng không thể hy vọng vào những nhà lãnh đạo có dòng máu Lý Thông.

Bởi vậy nên muốn đá banh thì chỉ có cách là xông vào đá hết sức, vượt qua mọi mưu hèn kế bẩn, mọi loại trọng tài ăn tiền gian manh thì may ra mới có ngôi vô địch mà thôi.

Muốn làm bầu ở Việt Nam thì chỉ cần gò lưng trả tiền cho HLV trưởng, đừng quan tâm chi tới vụ tiền tài trợ, tiền quảng cáo do chính đội banh làm ra.

Chuyện thiệt mà như đùa vậy đó!


Tin liên quan:
✔️ HLV Park Hang-seo, cảm ơn ông, vì bóng đá, và cả những thứ không phải bóng đá!
✔️ Gửi cháu Hậu!
✔️ Những giọt nước mắt chiến thắng đã rơi xuống…
✔️ Sự lỳ lợm của đoàn quân bất bại

Bài về chủ đề Gương sống:
Về đầu trang