Quốc dân tha hóa

Con người ơi, hãy mở mắt lên mà nghĩ cho kỹ, tha hóa không chỉ có "tham quan ô lại" mà tha hóa đã trở thành bình thường như cân đường hộp sữa ở dân thường - ở chính trong từng người, từng nhà. Và từng người, từng nhà đã thầm lặng chấp nhận, tuân phục thậm chí là cổ vũ cho nó. Hãy thử nghĩ lại xem có phải chăng ta luôn nghe thấy bằng lời hoặc nhìn thấy sự cổ vũ bằng thái độ, hành vi của người lớn, của cha mẹ đối với trẻ em, thanh niên rằng "học giỏi để kiếm tiền", "học giỏi để làm quan", "học giỏi để có danh giá làm cho cha mẹ nở mày nở mặt", "có tiền là sướng".... Đấy là sự khởi đầu của sai lầm trong giá trị quan để rồi nó dẫn đến những tha hóa khủng khiếp như trên. Source: fb.com/permalink.php?story_fbid=980127932365948&id=100011062518050 Cắt đôi que thử HIV để dùng cho 2 bệnh nhân, thậm chí trộn lẫn máu nhiều người để “xét nghiệm chung”!
Cắt đôi que thử HIV để dùng cho 2 bệnh nhân, thậm chí trộn lẫn máu nhiều người để “xét nghiệm chung”!
Cắt đôi que thử HIV để dùng cho 2 bệnh nhân, thậm chí trộn lẫn máu nhiều người để “xét nghiệm chung”!

Khi bác sĩ, giáo viên tha hóa sẵn sàng hy sinh nhân phẩm, danh dự, thậm chí là nhân tính để làm tiền bằng mọi thủ đoạn kể cả thủ đoạn ngang thậm chí hơn cả kẻ giết người trong phim trinh thám.

Khi người nông dân hiền lành, chất phác như diễn ngôn thường thấy, biết cách bỏ hóa chất, phun thuốc trừ sâu vào nông sản để điềm nhiên bán cho người khác ăn...

Khi anh xe ôm, anh lái xe tắc xi biết cách đi lòng vòng hay dùng đồng hồ đểu để kiếm thêm vài chục, một trăm từ túi khách hàng.

Khi người bán phở, bán cơm biết cách bán đồ ăn nhiễm bẩn hoặc dùng hóa chất ngâm tẩm thức ăn rồi thản nhiên bán cho khách hàng ngày.

Thì khi đó tình trạng quốc dân tha hóa đã trở nên nghiêm trọng.

Nhưng nghiêm trọng và thảm thương hơn là chuyện người ta thản nhiên coi chuyện ấy là rất thường vì trong đầu họ vang lên một tiếng nói thầm động viên "Ôi dào! Có làm sao! Ai, làm nghề gì chẳng ăn nghề đó. Chẳng qua rủi thì lộ thôi chứ ai mà chẳng phải ăn".

Ý chừng trong ý nghĩ của họ, những người thường không bao giờ nói điều gì "tiêu cực" thành lời nhất là nơi công cộng, thế giới và xã hội con người hoàn toàn giống xã hội của loài vật nơi không có sự tồn tại của nhân tính hay thiện lương. Nó thuần túy là một cuộc giành ăn và ăn triền miên cho đến chết.

Những người như vậy thử nghĩ xem nếu như nạn nhân không phải là ai khác mà là con mình, cháu mình, bố mẹ mình, hay chính mình thì sao?

Lấy gì đảm bảo?

Hay quý vị nghĩ rằng nhờ có tiền thật nhiều sẽ có bầu trời riêng, không khí riêng và mọi thứ "chất lượng cao" giành cho mình và bác sĩ, giáo viên, lái xe, người bán hàng khi thấy mình là người lắm tiền, nhiều của, luôn "suy nghĩ tích cực" họ sẽ nương tay?

Đêm nằm ngủ không ngon khi nghĩ đến chuyện tại Xanh Pôn và nhớ lại nhiều chuyện khác bản thân đã trải qua và chứng kiến ở bệnh viện, trường học, công sở, ngoài xã hội.

P.s. Con người ơi, hãy mở mắt lên mà nghĩ cho kỹ, tha hóa không chỉ có "tham quan ô lại" mà tha hóa đã trở thành bình thường như cân đường hộp sữa ở dân thường - ở chính trong từng người, từng nhà. Và từng người, từng nhà đã thầm lặng chấp nhận, tuân phục thậm chí là cổ vũ cho nó.

Hãy thử nghĩ lại xem có phải chăng ta luôn nghe thấy bằng lời hoặc nhìn thấy sự cổ vũ bằng thái độ, hành vi của người lớn, của cha mẹ đối với trẻ em, thanh niên rằng "học giỏi để kiếm tiền", "học giỏi để làm quan", "học giỏi để có danh giá làm cho cha mẹ nở mày nở mặt", "có tiền là sướng"....

Đấy là sự khởi đầu của sai lầm trong giá trị quan để rồi nó dẫn đến những tha hóa khủng khiếp như trên.

...Trong tiểu thuyết "Sự im lặng của bầy cừu" bác sĩ Hannibal Lecter giết có 9 người mà người đọc cảm thấy buồn nôn, ghê tởm nhưng với sự tha hóa trên, bao nhiêu người sẽ chết? Bao nhiêu người thực sự ghê tởm từ trong lương tâm trước lối tư duy và hành vi vô nhân tính ấy?

Nguyễn Quốc Vương
👀 Khi đồng tiền nặng hơn đồng bào

Cắt đôi que thử HIV để dùng cho 2 bệnh nhân, thậm chí trộn lẫn máu nhiều người để “xét nghiệm chung”!

Bạn bị viêm gan siêu vi, hay bị HIV, nghĩa là đời bạn và cả gia đình bạn sẽ khốn đốn thế nào. Mới nghi ngờ bị bịnh thôi, vợ con bạn cơm đùm cơm túm lên tận bệnh viện St Paul để cho bạn kiểm tra. Và nạp cho họ cả mớ tiền. Hy vọng vào tấm lòng của lương y như từ mẫu. Nhưng vì họ ăn gian, cắt đôi que xét nghiệm, rồi trộn mẫu máu của 4 người với nhau, cho ra kết quả sai bét. Để chi vậy? Để làm một hành động khốn nạn là nếu 4 người cùng dương tính thì xét nghiệm lại. Mà xét nghiệm lại vẫn dùng bài trộn máu và bẻ que.

Bạn không bị bệnh, thì họ báo "án tử" cho bạn . Bạn bị bệnh, thì họ bảo chả sao, đi về khỏi cần chữa.

Gọi là sống chết mặc bay, tiền thày bỏ túi

Vì mấy đồng tiền, mà bán rẻ lương tâm. Vì mấy đồng xu, mà không còn tính đến đồng bào.

Họ là ai?

Nay bệnh viện đó vừa cho tạm đình chỉ ba bác sĩ, cử nhân xét nghiệm ở khoa Y sinh, mà đều là phụ nữ. Đó là Thạc sĩ, bác sĩ Chu Thị Loan - Phó phụ trách khoa Vi sinh y học; bà Trần Thanh Lam – cử nhân xét nghiệm, kỹ thuật viên trưởng khoa Vi sinh y học và bà Phạm Thị Thùy Linh, cử nhân xét nghiệm y học, lao động hợp đồng công tác tại khoa Vi y sinh.

Bệnh viện Saint Paul là 1 trong những bệnh viện đầu tiên tại Đông Dương, được thành lập từ chế độ thực dân Pháp ở Đông Dương (xây dựng trước năm 1900). Trước đây nó vốn là một bệnh viện do các nữ tu sĩ thuộc dòng Saint Paul de Chartres quản lý. Những nữ tu này rất từ tâm. Trong nhiều năm từ ngày thành lập tới nay đã 119 năm, mới nảy nòi ra những loại thày thuốc khốn nạn thế này.


Tin liên quan:
✔️ Giám đốc bệnh viện Xanh Pôn múa gậy vườn hoang!
✔️ Nghiệp chướng blouse!
✔️ Sai phạm hàng loạt ở Bệnh viện Trưng Vương, TP.HCM: Bác sĩ ‘ăn chia’ trên thân thể người bệnh

Bài về chủ đề Đau lòng:
Về đầu trang